Bận!!!
Dính vô công việc là bận rộn tối tăm mặt mày.
………….
Hôm nay thứ 7, giờ này tuần trước mình đang vi vu Đà Lạt cùng anh J.
Đà Lạt không đẹp như mình tưởng tượng. Người ta nói hy vọng càng nhiều thì nguy cơ thất vọng càng cao quả là không sai. Trong suy nghĩ của mình, Đà Lạt là một chốn bồng lai tiên cảnh, là sương mờ, là mây giăng, là núi và hoa, là hương thơm, là cỏ lá. Nhưng Đà Lạt mà mình thấy _ Đà Lạt thật _ thì không như vậy. Mình chẳng biết lúc xưa nó thế nào, nhưng bây giờ thì quả thật… hơi hụt hẫng một chút. Nói thì nói vậy thôi chứ chuyến đi ấy mình vẫn thích lắm lắm.
Đà Lạt lạnh. Mình đem hết tất cả các loại khăn, mũ giữ ấm. Mình bắt anh đội nón len, đeo cái găng to đùng cho nó giống mình. Nhìn anh buồn cười lắm (tin là trông mình cũng buồn cười không kém) nhưng mình thích ^^. Đà Lạt đúng là nhiều hoa hơn nơi khác, cũng phải thôi, nơi này thời tiết thuận lợi cho trồng hoa mà. Đến chỗ nào cũng tháy hoa cả, thành ra chụp hình cứ na ná nhau, chỉ khác mỗi bộ đồ. Thích nhất là đứng trên đỉnh Langbiang. Gió lồng lộng. Lạnh nhưng đê mê. Cứ như muốn hòa quyện với gió để len xuống từng cành cây kẽ lá, để nhập vào cánh rừng thông bất tận trải dài.
Đà Lạt mùa này chẳng có sương mù. Mình thích được quần bởi làn sương dày, giống như là đi trong mây vậy. Nhớ lúc trước đi đường Trường Sơn, hay Hồ Chí Minh gì đấy, mây quấn lấy chiếc xe du lịch, cảnh xung quanh chập chờn hư ảo thật đẹp.
Đà Lạt đúng là chỉ hợp cho tình nhân thôi. Trời lạnh, cầm tay nhau truyền hơi ấm mới thi vị làm sao. Nhưng mà mỗi người mỗi găng thì vẫn ấm hơn ^^, chỉ cần đi bên nhau, cùng nhau ngắm trời mây non nước là thấy thích rồi.
….
Chuyến đi 3 ngày, thời gian xem ra ngắn ngủi quá, vẫn còn luyến tiếc cái cảm giác ôm ly sửa đậu nành nóng và nhâm nhi café ngắm sông Hương . Lần khác đi Đà Lạt, nhất định sẽ uống sữa và café J.
Vậy mà đã qua 1 tuần rồi đó. Một tuần đi làm suốt ngày, bận đến nỗi về đến nhà là mệt ngoài lăn ra ngủ, muốn viết vài dòng cũng dậy không nổi nữa. Cuối tuần là ngày nghỉ, nhưng xem ra anh và mình lại bận rộn làm web nữa rồi. Hì hì… vì sự nghiệp giàu có mai sau, bây giờ đành cực một chút.
…………
Hôm qua gửi ít quà về cho Má. Trời mùa này GiaLai cũng đang lạnh lắm. Dặn lòng phải nhắn cho Má nhớ giữ gìn sức khỏe, mình có gửi cái khăn cổ, Má nhớ khoác cho ấm; ấy vậy mà lu bu công việc rồi lại quên, đến lúc nhớ ra thì Má lại đi Cam mất rồi…
Hư…
27/9/08
Giờ này tuần trước...
14/9/08
Trung Thu
Trung Thu
"Tết Trung Thu rước đèn đi chơi.... "
Tối qua anh chở đi dạo lòng vòng ngoài phố, vừa đi vừa bật lồng đèn kêu ò í e thật vui. Từ ngày quen anh, cái thú dạo phố xá nhiễm vào máu rồi. Thế nên nhiều lúc kẹt xe cũng chẳng còn mở miệng than "Người ta làm gì mà ra ngoài đường nhiều thế? Ở trong nhà không khỏe hơn sao?". Họ cũng ghiền dạo phố như mình mà :)
Sài Gòn vài giọt mưa lất phất.. Gia Lai trời mưa nhiều lắm. Thời gian còn ở GiaLai, Trung Thu năm nào cũng mua cả. Lúc nhỏ, má đl vắng suốt, chẳng Trung Thu nào Má có ở nhà nên mấy chị em cứ phải đón Trung Thu một mình. Buồn và tủi nhiều nên phăng ra bài thơ nói về niềm mong ước những lần Trung Thu sau má sẽ có nhà..
Mình còn nhớ mang máng vài câu..
"Trung Thu năm nay má lại vắng nhà
Vì Má buôn bán ở tận nơi
Chị em con dắt nhau ra phố
(Đoạn này không nhớ nũa, nhưng đại ý là mấy chị em dắt nhau ra phố, thấy nhà người ta ai cũng có cha mẹ quây quần nên tủi)
Má ơi mong rằng Trung Thu năm tới
Má sẽ ở nhà vui với chúng con
Mẹ con ta cùng dắt tay ra phố
Như những gia đình khác nhé Má ơi.!!
Năm nay, Trung Thu Má có nhà, nhưng con cái thì mỗi đứa một nơi. Bên Má chỉ còn Út và mấy đứa cháu con các anh chị. Má có buồn không???
Nhớ những năm trước dù làm gì mình cũng cố về để cả nhà xum vầy, nhưng hai năm nay mình không về. Năm ngoài thì đi lo Trung Thu cho thiên hạ, năm nay công việc bận rộn níu chân... Con cái đúng là.. Tình mẹ chảy xuôi. Biết còn bao nhiêu dịp vui vầy Trung Thu có đông đủ các thành viên trong gia đình?!
Đêm Trung Thu phố thị không "đẹp" như quê mình. Đẹp với lồng đèn giấy bóng kiếng đủ màu, ánh nến nhấp nha nhấp nháy. Đẹp với mấy đứa trẻ nghèo nghèo không có tiền mua lồng đèn Trung Quốc thật oách nên làm lồng đèn tự chế bằng vỏ lon. Tụi nít nghèo đẩy cái "xe" vỏ lon kêu long kong, ánh nến hắt ra lung linh, nhìn lũ trẻ giàu lồng đèn điện hát nhạc thèm thuồng. Còn đám trẻ giàu lại nằng nặc xin bố mẹ mua cái "xe" lung linh kia nhưng bố mẹ chẳng biết mua nơi đâu. Vậy mà hồi bé mình cứ hình dung ra những nơi xa hoa tráng lệ như Sài Gòn thì Trung Thu hẳn là đẹp lắm. Cái đẹp của lúc đó & bây giờ khác mất rồi. Năm sau mình sẽ làm lồng đèn giấy để đốt nến, lồng đèn đốt nến mới vui.
Vui Trung Thu, mừng nhà nhà vui vầy, hạnh phúc.!!!
Tag: family, love, plilac, Trung Thu 2K8
5/9/08
Lie...
Mình đang đi làm!!!! Không đúng, mình đang là kẻ vô gia cư, vô nghề nghiệp. Là kẻ có nhà nhưng không thể về. Là kẻ có công việc nhưng lại không thể đi làm. Ngồi trong phòng Net tuy mát mẻ & thoải mái thế nhưng ... buồn.!!!
Một khi đã lỡ nói dối thì sửa nó mới khó làm sao!! Mình thật sự chẳng muốn thế. Mình vốn dĩ ghét nói dối & không thể nói dối; ấy vậy mà lần này lại... Dối Má, dối anh chị, dối các em... Khủng hoảng.!!!
Người biết thì ghê bai. Người không biết thì lại đang tự hào mình rất ngoan!!! Chỉ có mình là chịu đựng cái hậu quả mà mình gây ra. Nếu bây giờ mà nói ra, 1 điều hiển nhiên vô cùng là lời nói của mình sẽ hoàn toàn vô giá trị. Những ánh mắt dò xét, những cái thở dài sườn sượt thất vọng, những cái chắc lưỡi mỉa mai... và hậu quả, mình sẽ bị lôi cổ về GL ngay lập tức. Vì "tấm vé" ở lại SG mà bây giờ mình thành kẻ nói dối...
Suốt mấy tiếng đồng hồ chúi đầu vô cái PC. Mắt nhức! Đầu nhức!! Muốn nằm 1 chút... Muốn nhắm mắt dù chỉ 1 chút thôi, nhưng... Nhà... không dám về.
Mình đang mò mẫm tìm thêm 1 công việc part-time nữa để lấp cái khoảng trống của công việc part time kia.. Chỉ hy vọng là nó khớp với nhau, hy vọng vậy thôi.
...
Buồn quá... Tựự nhiên thấy mình lạc lõng... Vô vị.!!!
29/8/08
Nghỉ làm
Off òi :)
Đi làm thik thật.
Hôm qua tốc độ làm lên đến gần super òi ^^. Mình vẫn còn xài cái laptop xinh xinh, hwa anh Quang đem con mouse đi đâu làm mình mệt mỏi với cái kiểu rê rê ngón trỏ để điều khiển con chuột trên máy. Làm việc chậm rì... Chị Minh chắc thấy ngứa mắt hay do mình than với anh Trung nên lát sau chị Minh xuống nhờ anh Trọng lên gắn con mouse khác cho mình. Hè hè... Mouse xài bluetooth, lần đầu tiên thấy ^^. Hơi to, cồng kềnh nhưng mà bấm êm ru bà rù hà... Khoái.!!! Ui... mình khoái cái lap-xờ-top ghê nơi. Phải cố kiếm nhìu nhìu xìn sắm 1 cái lap-xờ-top mí được.
.....
Mấy thủ tục đăng ký kinh doanh + lắp đặt line-phone đành phải hoãn qua tháng 9 rồi. Mấy ông bà nhà nước mình làm việc chán ghê...
Cv trước mắt bây giờ là nghĩ xem lát cái hồ cá = cách nào đây.. Rùi phải dọn dẹp nhà cửa cho tươm tất nữa.. Ui chao!!!!
27/8/08
Ngày bận rộn
Hôm nay được off. Sau một ngày làm việc cật lực (lao động trí óc cũng cực lắm chứ bộ) thì mình mới nghiệm ra một ngày nghỉ hạnh phúc đến dường nào :)
Công việc ở cty tiến triển khá tốt. Hwa đã contact với anh Trung, nghe đồn mỗi ngày ảnh sẽ giao cho mình hoàn thành 80 cái coupon. Hu hu... làm lè lưỡi luôn quá. Mình đã bắt đầu quen với cv rùi, thao tác gáp mấy lần hôm đầu tiên. Buổi trưa lò mò ra ngoài dùng lunch. Có 1 mình vì các chị trong phòng đều mang cơm từ nhà theo, hix... mình hok phải con gái hay sao áh :(. Bên cạnh văn phòng có tiệm cơm, thấy lụp xụp mà đông khách quá chừng. Sao lại ko đông khi mà cái tòa văn phòng thì to đùng trong khi tiệm cơm chỉ có 1! Thấy mình lóng nga lóng ngóng nên ai cũng ngó lom lom. Choáng.!!!
Mua 1 hộp mang vô phòng ăn chung với các chị. Khè khè... cơm ngon. Duyệt.
Mấy anh đi ra ngoài ăn trưa rùi nghỉ ở đâu đó hok biết vì sau khi lunch xong thì chị em trong phòng đều tìm chỗ ngã lưng đợi 1.30 làm việc tiếp. Chị Chi đang mang thai, chị đem theo tấm chiếu nho nhỏ trải ra, mở nhạc Mozat ngủ. Chị Minh & Hà khò trên cái sofa 2 công dụng (kéo ra là làm giường được). Mình tọa lạc trên cái ghế xoay chairman bự đùng của anh Quang. Hum đó bé Phương off.
Hè... mới phát hiện ra chị Chi với anh Quang là 2 vợ chồng :)).
.....
Hnay tuy được off ở chỗ làm nhưng mình lại có nhiều việc phải hoàn tất.
1> Làm xong cái thủ tục về "Tư cách pháp nhân" (Hok biết có khó khăn j hok nữa)
2> Design card cho Sp để đem in cùng lúc với card của mình luôn.
3> Design trang web thiendi.com.
4> Mua gạch về ốp cái hồ cá cho con Cá khô nhà mình.
Nhưng mà trước hét là phải đọc & nhớ các thông tin về tour cái đã, Sp đang xúc tiến việc quảng bá trang web rồi, mình ko thể chậm trễ được.
Xong!
Let's go!!!!! :)
25/8/08
Monday
Công việc!!!
Mình đã đi làm rồi :).
Hôm nay ngày đầu tiên nên bây giờ dù mệt phờ, đầu nhức bưng bưng nhưng mình vẫn ráng gõ vài dòng _ hi hi... để mai mốt đem ra dụ con nít chứ ^^.
Công ty có vài người thôi, liệt kê coi nào: chị Kim Chi, anh Quang, anh Trọng, chị Thùy Minh, Hà và bé Phương (đồng hương ^^), còn thiếu anh Trung giám đốc bên Mỹ chưa về. Ai cũng trẻ hết, hơn mình có 1,2 tuổi mà cứ anh anh chị chị ngọt xớt nghe mắc cười chịu hok nổi.
Salary cho part-time job bèo nhèo, nhưng được cái môi trường làm việc cũng khá. Restroom sạch sẽ (mình khoái nhất zụ này ^^) & máy lạnh luôn bật vù vù.
Sáng nay chị Minh, bé Phương và mình di dời sang tầng trên. Phòng nhỏ hơn & bịt bùng vì thiếu ánh mặt trời. Có khi nào bị bệnh bạch tạng hok ta? ^^ Túm lại là cái phòng ở dưới hấp dẫn hơn nhìu.!!
Mình là "lính mới" nên pc chưa set chương trình, thế là ôm cái lapop xài tạm. Khoái ^^ nhưng mà chữ nhỏ xí xi làm đau mắt muốn xỉu.
Hnay làm việc miệt mài :)
Mệt rồi.
Vừa 8 với bạn xong, giờ xuống chế miến miam rồi đi ngủ. Mai đi làm sớm mà :).
....
Nợ anh cái card vì thật sự là hnay đuối rồi.
Mình còn nhìu việc phải hòan thành sớm nữa:
- Hồ cá.
- Design web bán hàng thiendi.com.
- Làm giấy phép đăng ký kinh doanh.
- Liên hệ với các cty du lịch.
- Liên hệ với các cửa hiệu bán hoa & quà tặng, quần áo,...
Óa... nhìu quá đêiiiii....
22/8/08
Tôi biết!
TÔI BIẾT
Tôi biết có một người tôi yêu
Tôi, chẳng dám nói
Hèn
Tôi biết có một người yêu tôi
Nhưng, cũng chẳng dám nói
Nhát
Tôi biết có vài người không yêu tôi
Nhưng, vẫn cứ nói
Phiền
Tôi biết có một người tôi không yêu
Mà không nỡ nói
Tội
Tôi biết có một người tôi từng yêu
Tôi, hơi hối tiếc
Buồn
Sao
Không nói với nhau những điều muốn nói
Không trải lòng ra đón ngày đang tới?
Sao
Không đến với nhau khi còn chưa muộn
Đêm đã qua rồi níu giữ được chăng?
Tôi biết có vài người yêu nhau
Mà, có ai nào biết trước
Duyên
Tôi biết có đôi người xa nhau
Mà nào có ai trách móc
Phận
Nên
Hãy làm ngay khi còn kịp lúc
Hãy nhìn nhau như ngày mai xa khuất
Vì trên đời có gì là mãi mãi đâu....
(st)
9/8/08
Hậu Festival
Post mấy (trăm ^^) tấm hình hum trước đi Festival Tây Sơn - Bình Định zí Mama & mấy nhóc tì ở nhà.
Nhìu quá nên tải lên chậm dễ sợ :(.
Post xong sẽ vik bài sau :) (nếu đủ siêng ^^) _ Bi zờ xuống bếp chiên trứng miam miam thôi.
Đói.!!!!
25/7/08
Lối nào ta nên đi?
Má lại bàn chuyện muốn mình về GL để phụ Má công việc kinh doanh đang tất bật.
"Lựa chọn là quyền của con, Má chỉ hướng mọi việc theo chiều hướng tốt."
Sao ai ai cũng muốn hướng người khác theo ý thích của họ vậy? Sao ai ai cũng nghĩ là những gì họ suy nghĩ, tính toán là đúng, là già dặn và kinh nghiệm nên nó hoàn toàn đúng; còn mình, những suy nghĩ của mình cái gì cũng trẻ con non nớt không đáng để tâm sao?!
Đúng, mình có quyền nói "Không, con muốn ở lại!" nhưng lương tâm của mình không cho phép. Về nhà, không đơn thuần là Thích hay Không nữa mà nó đã trở thành Trách nhiệm. Mình mang trách nhiệm của một người chị cả, của một người phải biết hy sinh nhiều điều vì xung quanh mình còn quá nhiều người. Mình không đang sống một mình.!
Về. Có thể ở GL quán xuyến thằng Út; có thể lên Cửa khẩu quản lý cái nhà mới xây đang dự trù làm địa điểm thu đổi ngoại tệ; hoặc sang Cambodia để trông nom cái két sắt. Công việc _ ngoại trừ phải ở nhà_ thì tất cả bảo đảm không nhàm, không nhàn rỗi tí nào. Nhưng... mình thừa biết nó không hợp với mình. Nghệ sỹ đâu thể đi buôn.!
Mình đã quen nếp sống ở cái chốn tráng lệ này mất rồi. Mình quen sử dụng internet mỗi ngày. Mình quen với fastfood, pizza. Mình quen việc ngồi tư lự nhấm nháp ly cafe với bạn bè. Mình quen những ánh đèn sáng nhấp nháy từ các cửa tiệm sang trọng chưa hề đặt chân vào. Mình quen ngồi phía sau, hai chân ngung nguẩy, 2 mắt lúng liếng ngắm phố phường lúc lên đèn. Mình quen với những lịch lãm, những tiện nghi, những sang trọng. Bây giờ phải từ bỏ tất cả, khi mà mình vẫn chưa làm được những dự định dở dang.. quả thật không cam lòng.!
GL, Cửa khẩu hay Cambodia?! Nếp sống chậm rãi. Con người chậm rãi... Mình không thích.! Mình thích những gì chỉn chu, mình cầu toàn.. Ôi về... Buồn chết mất thôi.!
Về ư?????
Sài Gòn mùa mưa có 1 ngày chợt nắng.
Đô thị tất bật có 1 kẻ độc hành.
Quê nhà yên ả có ai kia nổi loạn.
Mình luôn khác.!
Tag: tired
19/7/08
Viết cho ngày hôm qua
Nghe tin em chuẩn bị về lại SG, hắn xin phép chị được đến nhà để thay nước hồ cá cho em. Kể từ ngày em về nhà, tuần nào hắn cũng đến để thay nước.
Hôm nay hắn lại đến, sau 1 tuần về Lâm Đồng thăm nhà. Hắn quay vô SG trước em để tạo cho em những niềm vui nho nhỏ.
Hắn xuất hiện trước nhà, cười chào hỏi chị thật dễ thương. Có ai biết hắn chạy tít từ Thủ Đức vào.
Hắn lục đục làm ở tầng dưới, chị loay hoay làm việc ở tầng trên.
Sau gần cả tiếng đồng hồ, hắn chào chị ra về, cũng không hẳn về lại TĐ, hắn còn phải chạy ra Chợ Lớn để mua 1 số thứ chuẩn bị cho chuyến Mùa Hè Xanh sắp đến.
2 cái hồ cá be bé sạch sẽ thơm tho. Lũ cá bị chị đảo lộn trật tự bây giờ được quay về vị trí cũ. Chúng bơi tung tăng mừng rỡ. Và… em biết không?!! Trên bàn, bên cạnh 2 cái hồ cá xinh là 2 lọ hồng to tướng. 21 bông, tượng trưng cho tuổi của em đấy.! Hắn cất công đem từ Đà Lạt vào…
Sáng mai, khi em đặt chân đến SG, đừng ngạc nhiên khi thấy hắn túc trực ở bến xe mỉm cười thật tươi đón em trở về.
Chị đã qua mất rồi cái thời lãng mạng.
Những bông hoa thực sự dành cho chị từ 1 gã trai chỉ là 1 bó lys trắng & 3 cành hồng. Lãng mạng, mộng mơ của chị dừng lại nơi cành hồng thứ 3 ấy. Niềm vui của những ngạc nhiên, bất ngờ của chị cũng dừng lại nơi cành hồng thứ 3..
Chị ghen tị với em ư?!! Hì.. chắc vậy. Những gì dành tặng cho em cũng đều xuất phát từ tâm, không hề tư lợi..
Còn phần chị?!!!...
1 bó lys trắng, 3 cành hồng, và… toàn là nước mắt.!
Mong hạnh phúc sẽ mãi đến cho em.!!
Mong, mỗi khi đoá hoa này tàn lại có đoá khác tươi mới sẵn sàng trao gửi tay em.!!
Yêu em nhiều.!!
Tag: em gái, những ngày mệt mỏi, rose, tear
Tin nhắn.!
Bé đang đọc lại những dòng tin cũ của anh.
Đọc, rồi xoá. Đau!!
Những tin nhắn từ lâu lắc. Những lời yêu thương. Những nhớ mong… Dối trá.!!!
Bé xoá hết…
Nước mắt như nhấn chìm bé…
Sao mà ta lại yếu đuối quá vậy?!!..
…
Khi yêu nhau thì lo cho nhau từng ly từng tí. Còn khi nói tiếng xa, thì phủi tay sạch trơn.! Anh thật là mạnh mẽ xiết bao. Bé chẳng biết mình đang khóc hay cười nữa… Sao mà thấy cuộc đời chua chát quá?!
“Vắng em 1 ngày anh nhịn ăn nhịn thở 1 ngày..”
Dối trá!!!
“Hôn em với bao nhớ thương… Kiss with love and miss…”
Dối trá.!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!........
…
Hôm qua bé đã dặn lòng mình phải cứng rắn. Vậy mà khuya vẫn gửi tin chúc anh ngon giấc. Mỉa mai thay tin nhắn không thể đến vì điện thoại anh chẳng biết do vô tình hay hữu ý mà off rồi. Người ta chỉ nhẫn tâm với nhau khi họ đang có đối tượng khác để theo đuổi, để chăm lo.. Anh đang là như vậy.!!
Cũng tốt.!!
Bé chẳng làm được những điều anh cần, thì để anh chọn cho anh người khác.!
Khốn nạn thay cho cuộc đời này…
Khốn nạn thay cho 1 niềm tin vào 1 tình yêu bất diệt…
Khốn nạn thay khi ta không đủ cứng rắn như người khác…!!.
…
Chúc anh hạnh phúc.!!
Tag: anh, cry, goodbye4ever, những ngày mệt mỏi, tear
Nón bảo hiểm!
Bé giặt lại chiếc nón 1 lần nữa. Chiếc nón của anh, bé chê nó “bốc mùi” nên đổi cái của bé cho anh, bé lấy cái của anh đi giặt. Nó vẫn cứ hôi.. Hôm nay bé đi giặt lại lần nữa..
Cái nón treo sau nhà, bé mỉm cười nhớ sự tích chiếc nón.
Kỷ niệm ngày 2/9 năm ngoái; mình và nhóm bạn rủ đi VT chơi. Anh sắm 2 chiếc nón bảo hiểm y như nhau, màu đỏ _ màu bé thích. Anh khoe khắp nơi. Nón cặp, bạn bè chọc hoài, nhưng bé vui. Từ đó anh giao cho bé 1 chiếc (mặc dù ở nhà bé đã có sắn nón) để mỗi khi anh sang chở bé đi chơi, chúng ta sẽ có nón cặp giống nhau. Chiếc nón, hiển nhiên trở thành của bé.
Hôm nay bé giặt, phơi cho thật khô, cho thật thơm tho và sẽ gửi trả lại cho anh. Trả lại từng thứ, từng thứ một. Bé không muốn để lại một món gì, vì mỗi lần nhìn thấy chúng, tim bé lại nhói đau. Chiếc nón, sẽ không có lễ kỷ niệm 1 năm ngày “về nhà” bé.
Bàn phìm đang lung linh theo từng nhịp gõ..
Tag: anh, cry, goodbye4ever, tear
18/7/08
Kẻ bị ruồng bỏ
“Những gì thuộc về quá khứ hãy cho nó lùi về quá khứ. Thực tại mới đáng quý, con hãy ráng trân trọng cái hiện tại của mình nghen!”
Má đang nói về chuyện gì vậy? Đầu nó lùng bùng mơ hồ chẳng hiểu.
“Số điện thoại mà hôm trước Má nói với con đó, cô Trừ đã gọi đến….”
Nó chợt nhớ ra, hôm nó về ăn đám cưới anh Tí, con trai độc nhất của cô Thu _ học trò cũ của Má_ thì có nghe loáng thoáng về chuyện này. Má nói, cô Thu có dự định mời người đó _ “Ba” của nó_ về dự đám cưới, và cô cho Má số điện thoại của người đó.
“Cô thử liên lạc đi xem ổng còn nhớ con bé không?”
Cô Thu gợi ý, má nhìn số điện thoại, không biết là có nên gọi bây giờ hay không? Hay là đưa cho nó để nó tự quyết định?? Cuối cùng Má quyết định nhờ cô Trừ _cô học trò ruột của Má_ liên lạc thử.
Nó chỉ nghe và nhớ bấy nhiêu. Hôm đám cưới thật là đông vui. Thầy – Trò, những mối quan hệ xưa cũ sao mà đáng quý quá!! Tình Thầy – Trò của ngày xưa sao mà đẹp?! Mấy chục năm rồi, bây giờ cả Thầy lẫn Trò đều con cháu đùm đề, tóc ngả bạc hết cả; có lúc nhìn Trò mà nhầm lẫn với Thầy.
Đâu đó thốt thảng “Trời, mày đó hả? Sao già dữ vầy nè?!!”
Tiềng cười, tình cảm thân thương khiến cho lớp trẻ bây giờ _ như nó _ phải ghen tị. Chợt nghĩ, chẳng biết đám cưới của nó liệu có được nhiều bạn bè như vầy không chứ huống gì của con nó về sau.
Tàn tiệc, Thầy – Trò bịn rịn. Má có việc gấp nên chẳng thể ở lâu. Anh Hai chở Má cùng mấy chị em nó quay trở về GL, để lại AK với ngàn nỗi tiếc nhớ. Quá khứ của Má cũng lùi dần sau những vòng xe.
Người đó bận xây nhà ở SG nên không về.!!!
…….
Nó là đứa mồ côi cha.!
Nó không biết gì về con người đó, chẳng biết gì nên cũng chẳng thể nhớ gì..
Còn nhớ trong buổi tiệc cưới hôm ấy, có 1 cô đến cười nói với nó rất thân thiết, cô bảo “Nhìn con với ba con giống y đúc. Từ khuôn mặt đến cái mũi, cái miệng…”
Nó nhếch mép cười buồn… Nó ghét cái hình hài mà nó đang mang ghê gớm..
…….
Về có mấy ngày rồi vội vã vào Sài Gòn. Ít nhất thì nơi này có người trong mong..
Nhưng rồi cuối cùng để được cái gì.!!?!
Chỉ toàn nước mắt…
…….
Má kể về “hành trình” của số điện thoại kia. Cô Trừ gọi cho người đó. Mấy chục năm không gặp nên cứ phải giới thiệu lại từ đầu, nào là “Dạ, em là học trò của cô…” rồi mới đến “Sao hôm đám cưới anh không về…” và sau đó “Con bé nó có về. Nó đang ở trong SG, tốt nghiệp ĐH rồi. Anh có có còn nhớ nó không?!”
Tiếng ậm ừ bên kia đầu dây… “Àh, tôi đang bận chút chuyện. Để tôi gọi lại cho cô sau nhé.!”
3 hôm sau, không thấy ai gọi lại. Cô Thu bực mình nên gọi thêm lần nữa..
“Ah, con bé ấy đang ở SG chứ gì; tôi có nghe nói rồi. Cho tôi gửi lời chúc nó hạnh phúc.”
Và chỉ có thế…
…….
Má nói nghe giọng con nghèn nghẹn…
Không có đâu Má. Con đón nhận nó hiển nhiên lắm.
Má nghĩ rằng sẽ có một trang mới cho cuộc đời con khi con người đó biết tin đứa con gái hồi xưa ông ta ruồng bỏ nay đã trưởng thành; con cũng đã từng thoáng nghĩ… Nhưng bây giờ nó chìm vào xa lắc. Người đó, mãi mãi không xứng để cho con gọi một tiếng “Ba” đâu Má.
Mơ ước làm giàu của con đang sục sôi trở lại…
Con muốn Má hết khổ; con muốn người khác phải hối hận vì những gì họ đã làm cho Má con mình..
…….
Một chút gì đó xót lòng.
Con gái ngoan của Má nay đã hết ngoan rồi.
Con gái yêu của Má nay phải cắn răng chế ngự cảm xúc của mình.
Con gái của Má nay có bao nhiêu điều giấu diếm chẳng dám nói.
Con gái trắng tinh của Má nay đã bị ô nhiễm trầm trọng, nó hết thuần khiết rồi.
Con gái của Má luôn mạnh mẽ nay lại chìm trong biển nước mắt..
Con khóc…….
Con khóc thành tiếng…
Tim con đau..
Con, mãi mãi là một đứa bị người ta ruồng bỏ…
…….
Cánh cửa hôm nay đã khép..
Sau hôm nay…
Sau ngày mai…
Cánh cửa nào mở ra cho con???...
Tag: cry, những ngày mệt mỏi, tear
17/7/08
Bad day
U changed.
I can't recognize the man i love on u..
U changed. Much.
That hurt my feeling ab u.
How can i love u like before?? So hard..
My tear is falling for the beautiful memorise between us..
Now... it blur..
I'm so regret for that, but u changed and i can't accept u like before..
Who r u????
Who r u now??????..
12/7/08
Home
Mai ta về Gia Lai rồi đó...
Sài Gòn ơi, mi có nhớ ta chăng?!!!!!
Wedding of Thúc không thể tới dự được. Ơ, nhưng mà Thúc có mời ta đâu... Về Gia Lai cũng phải.!
Đám cưới Thúc, ta cũng muốn được nhận 1 cái thiệp đàng hoàng chứ không phải là đi theo 1 ai đó để làm đồ trang sức cho ai đó..
Buồn thật.!!!
Chủ Nhật cưới, ấy thế mà đến tối T6 ta mới hay tin.. Vô tình biết chứ cũng không phải đựoc báo tin 1 cách rõ ràng.
...
Có vài phút ta định gọi về cho Má để cancel chuyến đi, nhưng nghĩ lại... ta tự ái. Đám cưới kia ta được mời đàng hoàng, cớ sao ta nỡ cancel để chạy lẽo đẽo theo cái bóng của người khác.?!. Vả lại, chuyến đi này còn có chuyện cần bàn với Má, cần bàn về cái plan cafe với số vốn hơn 2 tỉ.
Umm... Phải vì đại nghiệp..
....
Mai ta về...
Wedding Thúc, nhờ anh chúc cho 2 vợ chồng Thúc hạnh phúc trọn đời.!
24/6/08
Far away..
I'm a stranger..
We're nothing now.. U told me that..
... Heart... calm down...
Things will be find...
... Just try...
Live's so hard...
Love's so hard also.. bitter..
Tear???.. don't... don't cry baby...
It'll be find... soon...
Try to over come.. try.. to gorget..
Msg1
"Let me tell u sth from the bottom of my heart to s.o i love:
U don't surprise me with goood things ever. I gotta realize that i'm a day dreamer.
The more i love u, my feeling abt u gets worse and worse recently.
I'll let u free for a while.
And me to..
Let's feel the need abt the other together.
If u need me, u'll knows..
& u'll let me know if i'm ur right man & u really really need me. I'm not a ball or a clown 4 u to play fool around.
Be good.
I need time to think & feel."
(17:15 - 23/06/08)
Surround me.. besides u i have my family, i have my friends, have some other social contact.. There is no reason why i have to follow u every days, every moment?.!
I lost my friends for u, a lot... Do u know that??
Now... u want me to lose the rest too???..
Put bad words on me... that makes u happy, dear???..
Back.!
Cái password phải đến lần thứ 3 mới chính xác. Vậy mới thấy cái blog này nó bám đầy bụi rồi...
Đã lâu, không blog.. Không trải lòng ra...
Đã lâu... sống dồn nén và thầm lặng...
Ta đang quay lại viễn cảnh 4 năm về trước.. Ta đang quay lại con người rụt rè, e sợ ngày xưa.. Ta đang mất tất cả... Ta đang là kẻ vô sản...
Chào blog.!
Tối qua ta không thể ngủ được. Sẽ viết lại những gì ta nhận được bấy lâu.!
Chào blog, chào riêng ta....!!
12/2/08
Tết của ta.
Tự dưng hôm nay siêng quá, mới 5 giờ đã thức dậy rồi :).
Tranh thủ ăn uống rồi viết bài bù cho mấy ngày Tết hok được viêt ^^.
...
Sài Gòn của ngày cuối năm; vội vội vàng vàng chuẩn bị mọi thứ để về quê cho kịp chuyến xe. Hai chị em chạy như điên. Vèo vèo vèo... Công việc của cả tuần bỗng chốc xong trong 1 ngày.
Anh đến đưa 2 chị em ra bến.
Thả phịch người lên xe, vứt cả mớ tàn dư hỗn độn còn lại ở nhà vì không đủ thời gian để làm gọn gàng mọi thứ.
Một cái ôm siết chặt.!!!!
Chào anh bé về Tết nhưng lòng bé ở lại Sài Gòn cùng anh đấy.!!!!!
(Chụp ở trạm dừng chân nà)
...
Bao ngày về quê là bấy nhiêu ngày mù Net!! Công việc tuy tất bật nhưng cũng chẳng thể nào làm vơi nỗi nhớ.
Anh Ba mua cho má chậu hoa đào rất đẹp (3 ngày Tết hoa nở rộ ai ai cũng khen nức nở).
29 Tết. Má muốn ra xem chợ hoa thế là chở má đi sau đó rước về 2 cây Hướng Dương lùn tè mà đầy những hoa. Bởi trên gác thấp nên mới mua cây lùn như thế. Nó giống ta ^^.
Sau khi mua về còn phải ngồi trang trí để hô biến cái chậu xi-măng xấu xí thành thiên nga. Đỡ tốn tiền mua chậu mới ^^.
(Bé Na (con anh Ba) tò mò xem cô thắt nơ á)
30 Tết.! Chợ đông như mắc cửi.
Má đi mua đồ 1 mình, còn "tài xế" thì ngồi ngó xe & tự xử ^^.
Khệ nệ hộ tống cả núi nào rau nào thịt... Đúng là Tết Việt. Ai cũng cố mua sắm sao cho dư thừa để cả năm sau được sung túc, không thiếu thốn.
Cũng hên là tối 29 đã tranh thủ mua hoa quả chưng lên bàn thờ rồi chứ nếu không có nước... ná thở.!!
Nấu đồ ăn để cúng trưa rước ông bà. Cúng xong lại lục đục dọn dẹp. Phụ nữ sao mà cực thế?!!!
Đến tầm chiều tối mới thấy rảnh rang được chút ít. Đêm lạnh đông nghịt người & xe, chở má ra chợ hoa lần nữa. Năm nào cũng thế, Má luôn mua rất nhiều những chậu hoa nho nhỏ để dà đầy sân như 1 khu vườn xuân. Năm nay không phá lệ má dạo 1 vòng & tậu về gần 20 chậu. Đẹp thì đẹp... chỉ khổ cho ta oằn thân chở về & oằn người tưới nước mỗi ngày thuuuui ^^.
Đêm Giao thừa anh gọi điện, lúc đó bỗng dưng... khóc... Nhớ!!!!!!
Vào thời khắc thiêng liêng ấy mới thấy cần có anh ở bên xiết bao.
Pháo hoa nhảy múa trên nền trời tối đen của đêm 30. Út Dân đi xem pháo hoa với bạn ở Quãng trường mới của GL. Má với Xíu xem pháo hoa trực tiếp trên Tivi. Còn ta & Nhi đứng trước sân nhà nhìn ké. Gió khẽ lướt qua. Lạnh buốt.! Ước.....
Mùng 1!!!
1 giờ sáng của năm mới, bộ 3 tam hạp Thân-Tý-Thìn là cha con anh Ba đến nhà xông đất. Mấy đứa nhỏ buồn ngủ, mắt díp lại thấy thương!! Ai bảo là bộ Tam hạp làm chi?!!! ^^
(Bà và cháu)
(Tam hạp ^^)
Sáng Papa ở Cambodia (Kam) đốt pháo nổ đùng đùng, pa chơi sang gọi điện về để cả nhà nghe được tiếng pháo nổ. Chúc Tết từ hồi giao thừa, ấy vậy mà sau khi cho nghe pháo nổ xong pa lại chúc tiếp..
Uh... Năm mới cần phải vị tha 1 chút... Chỉ cần Má vui là ta mãn nguyện, thế thôi.!!
Trưa đến lượt gia đình anh Bốn.
(Mỗi túi là mỗi loại xiền á, năm nay mặc vest anh Bốn bảnh ghê ^^)
(Lớn òi vần khoái lì xì nhé ^^)
Chiều gia đình chị Hai ở Kontum mới về. Tối, mấy chị em thay nhau chút Tết má.!!
Đáng nhớ nhất là lúc xế, sau khi cúng trưa xong là nhà bắt đầu nhàn rỗi. Út Dân lấy bộ bài ra năn nỉ cả nhà chơi chung. Thoạt đầu Má hok thèm chơi, chỉ có Dân, Nhi, Xíu (ta hok khoái mấy trò này, vì lúc nào cũng thua cả ^^); lát sau thấy sòng bài zui zui thế là Má sáp nhập.
Chơi xìlát!! Má dặn dò "Hok được dặt nhiều nha! Chơi 1,2K thôi!!" _ Số là Út Dân có máu cờ bạc, chới 1 lát là "hăng" nên Má hỉu, mà lệnh trước như thế.. Ấy vậy mà Má phá luật, Má đặt 10K!!!!! "Vậy cho nó mau!!" ^^
Hết xìlát chuyển qua bài điểm.
Có mỗi sòng bài 4 mẹ con mà rôm rả cả nhà. Vui không thể tả.
Kết quả chung cuộc Má với Xíu gom sòng mỗi người khoảng 150K. tội nghiệp cho Nhi với Dân mới đầu năm mất tiền ^^.
Mùng 2!!
Vẫn sáng chuẩn bị cho cúng trưa.
Tầm 2 giờ 3 mẹ con bao Taxi về AnKhê thăm ông bà.
Vừa mới đến bà Mợ đã hỏi thăm anh, lát sau đến ông Cậu. Ông cứ dặn anh & ta cố về hôm giỗ Cố nha.!!! Hứa, nhưng không biết anh có đi được không.?!!!
Nhà ông bà có vườn rộng, vài cây ổi còn trái ở tít trên cao. Má ngước cổ nhìn, tức vì cây khèo ngắn quá.
(Bên kia còn mấy trái to kìa!!)
(Để cô hái cho!)
(Cầm cho Má để má hái tiếp!)
57 tuổi trèo cây hái ổi.!!!!
Ta thấy sự trẻ trung của cô thiếu nữ nghịch ngợm năm nào..
Ta thấy nụ cười trong ánh mắt ông cậu, thấy cả bể yêu thương khi ông bảo "Cái con già đầu này, coi chừng té nhen mậy..!!!"
Anh tài taxi cười "bó chiếu".
Út Dân hoan hỉ chụp hình..
Mùng 3!
Má, Nhi, Dân lên xe sang Kam để đổi Papa về quê ăn Tết.
Chỉ còn 2 chị em, ta & bé Xíu, nhà vắng ngắt.!!!
Vẫn điệp khúc cúng trưa; xế chiều bỗng dưng đứa bạn gọi hỏi có đi họp lớp không?!!
Có chứ!! Có chứ!!!
Ta trả lời như reo, cứ ngỡ năm nay ko họp hành gì hết chứ... Tính ra, năm ngoài ta có gặp được ai..
- Ơ... Huệ phải không?!!!
- Hok phải.!! ^^
- Nó đó chớ ai!!!
- Hehe... tui nè... Sao ốm zậy?! Sao cắt tóc uổng zậy?!!!
Lâu hok gặp, ra dáng nam nhi ghê, chả bù cho cái hồi còn học 12.
Địa điểm tập họp là nhà Trung (cũng ko nhớ nổi là jjj Trung nữa ^^.
- Ê ê... Em D với em H năm nay xinh lắm tụi bay ah..!!
Bla bla bla....
Ha ha... Tình cảm vẫn vẹn nguyên như ngày nào. Tiếc là chỉ được khoảng 10 người; điểm danh nào.. Hoàng, Nguyên, Sương, Thành, Lâm, Huệ, Trung x2 & ta; số còn lại số chồng con, số thì không biết đường nào mà liên lạc..
Chạy qua thăm thầy chủ nhiệm 12.
Tin Thầy bị đột quỵ khiến ta tái lòng. Cái giọng xứ Huế, xứ Nghệ vẫn còn vang vang trong tiềm thức.. Thầy dạy Toán mà hiền khô. Cả lớp ai ai cũng yêu mến Thầy. Chả trách hồi 12 ta thấy môn Toán dễ đến thế.!!
Đến thăm, Thầy đang ngủ nên cô không nỡ đánh thức.
Thầy ơi... Đã 5 năm rồi đó.. Liệu thầy có còn nhớ cô trò tóc dài & hiền nhất lớp không Thầy?!!!
Đại diện cho các bạn ta đứng lên chào & chúc Tết. Tụi bạn ngạc nhiên.... "con này hồi xưa nhát cáy, cạy miệng còn hok mở..."
Rời nhà Thầy & chạy qua Karaoke.! Zành mic, hát, cười nói huyên thuyên. Tụi bạn nhìn ta, nhìn con nhỏ quậy tưng sao mà khác với cục bột đặt đâu ngồi đó hồi 12 quá..
Phải khác chứ.! 5 năm trôi qua rồi mà.!!
Chiều Huệ chở về. Lạnh cóong...
- Nè, mặc đỡ áo tui đi.
- Thui khỏi, tui hok lạnh đâu ^^.
Giá như người ngồi trước là anh thì bé sẽ ôm anh thật chặt để không phải bị lạnh cầm cập mà vẫn làm cao thế này ^^.
Cả đám tụ tập tại nhà ta tám 1 hồi rồi mới chịu về. Năm sau gặp lại nhé.!!!
Mùng 4!!!
Nôn nao!!!
Chuẩn bị đồ đạc mà lần quần cả buổi trời.
Tưới hoa, tưới mấy luống ra xinh của Má; dọn dẹp đồ đạc trên bàn thờ xuống, rửa, cất... Hết nguyên buổi sáng.!!
(Siêng wé ^^)
Trưa, kiếm con bạn thân hoài mà hok được. Điện thoại thì tòtetí... Vậy là Tết năm nay phá lệ hok chụp hình chung nữa rồi Hiệp nhé.!!! Buồn ghê nhỏ àh...
(Hok có nhỏ, chụp bé Na cho đỡ ghền!! Xinh hén ^^)
Cô Nga về Tết giờ vô lại rồi, mừng húm.!!
Chiều Má ở bển gọi về dặn dò...
Pa ở quê gọi lên dặn dò...
Bến xe đông đúc, lúc nhúc người. Người đi thì 1 mà người tiễn tới 2,3.. Xíu & bạn nhỏ tiễn ta ra bến. Chào GL ta về SG để làm vơi nỗi nhớ trong tim anh đây.!!!
Anh.!!!! Bé đến SG rồi!! Ôm anh thật chặt... & hít cho đầy lồng ngực mùi thơm từ tóc, từ vai áo anh...
24/1/08
Bé ghét Tết.!
Hồi nào đến giờ, đây là lần đầu tiên bé ghét Tết đến thế, vì… bé sắp phải xa anh rồi.
Anh àh, mẹ gọi điện bảo bé về sớm vì công việc ở nhà nhiều quá. Ở Việt Nam và ở cả Cambodia nữa. Nghe giọng mẹ mà bé thấy thương thật là thương và muốn về dỡ đần mẹ thật nhiều. Nhưng mà xa anh, bé sẽ nhớ! Nhớ nhiều lắm đó.! Trên đời mà có thuật phân thân là bé học liền và… cũng bắt anh học, bởi nếu không thì kiểu gì, bé là thật hay bé của thuật phân thân cũng sẽ nhớ anh chết mất thôi.
Bé biết anh còn có công việc phải làm nên chẳng thể đi cùng bé được, bé chẳng dám trách hờn gì anh đâu. Bé chỉ ghét công việc của anh thôi. Hồi xưa ghét 1, bây giờ ghét 10. Làm việc gì mà chẳng được nghỉ Tết nữa. Vừa giận, vừa thương anh quá!. Nếu sang năm bé đi làm, công việc nhiều đến nỗi chẳng còn thời gian bên anh trong những dịp đặc biệt đại loại như thế, thì anh sẽ nghĩ sao?
Có thể là Chủ Nhật tuần này hoặc thứ 2 tuần sau bé lên xe. Vậy là sẽ xa anh cả nửa tháng. Hồi trước về nhà nghỉ Tết cả tháng mà vẫn thấy sao ít ỏi, bây giờ chỉ bằng phân nửa thời gian thôi mà lại thấy nao nao. Đừng nói gì nửa tháng, chỉ 1 tuần, 1 ngày không gặp anh cũng làm bé thấy thiếu thiếu cái gì đó rồi. Về nhà, đất trời lành lạnh sẽ làm nỗi nhớ trong bé càng thêm quay quắt. Tết không anh Tết buồn tênh.!.
Niềm vui là được cùng anh đi đó đây,
Xa thật xa
Hay,
Dù chỉ loanh quanh trong thành phố,
Chỉ cần có anh,
Bên anh,
Là niềm vui ngập tràn.
Hạnh phúc là được ở bên anh mỗi ngày,
Nghe anh cười
Hay,
Anh càm ràm giận dỗi,
Chỉ cần có anh,
Bên anh,
Là hạnh phúc không tàn.
6/1/08
Sát sinh.!!
A di đà phật.!!! Hy vọng hôm nay hok phải là Rằm hay Mùng 1.!!!
Con heo béo ị, tròn múp míp...
Con heo xinh xắn điệu đà..
Con Heo vừa được 1 tuổi 10 ngày.!!
Con heo xinh... Bé ịt cưng...
Hix... Vậy là ta đã "xử tử" nó mất rồi.!!!
Máy may ơi là máy may!!!! Vì mi mà ta đành làm thịt bé ỉn rồi.. Moi móc, tính toán... có hơn 2tr,vậy muh vẫn hok đủ tiền để mang mày về là sao hở máy may?!!!!! Huy động cả tài khoản bank thì cũng ok... nhưng mua mày rồi mà hok có đồng nào để kiếm nguyên phụ liệu thì hok lẽ ta ngồi ngắm mày sao?!!!
Bé ỉn bây giờ nằm trong góc tủ.. Ta thương tiếc nó quá nên tính dán nó lại để năm sau tiếp tục bỏ ống.!!.. Đồ máy may kiêu sa, khi nào mày mới giảm giá xuóng huh?!!!! >_____<
Rầu.!!!!!
Cố gắng ngồi vẽ cái logo của Thành Công Securities.! Ta đang mơ về $2.500. Ô la la... Nếu đoạt giải ta sẽ bê cái máy may mới tinh về..
Oè... Mơ mộng quá đi mất.!!!!! >_____<...
Vẫn chưa được gì nên đành ngồi vik linh tinh....
Máy may...
$2.500!!!!!
Heyyyyyyyyyyy.............. (Sigh)