Tiền đã đóng xong. Giấc ngủ chẳng tròn vì háo hức chờ đến ngày đi học.! 10tr cho một khoá học!! Đáng để chờ mong lắm chứ sao không, nhỉ?!!
Đã 10:30am rồi mà vẫn chưa thấy cô chủ đâu. Rõ ràng đã hẹn dúng 10am sẽ dẫn nó đến xưởng may cơ mà.!
Đang đợi thì có 1 cặp nọ đến xem áo.
- Em thik may áo thôi!!
- Thì em cứ xem ở đây có kiểu nào ưng không?!! Kiếm mấy cái thuê cho rồi đi, may chi mấy cái hàng nội vớ va vớ vẫn.
Cả hai đều người phía Bắc. Nó hơi tò mò nên để ý đến họ suốt. Dù gì thì cũng phải ngồi đợi cơ mà.
- Nhưng em thik may kiểu có hoa ở eo cơ.! Em có mẫu cataloge ấy.
- May miếc làm gì cho mệt không biết?! Cưới xong rồi đem vứt hay chiều chiều thứ 7, Chủ Nhật mặc đi dạo phố?!!
- …
Cô gái nhìn người chống sắp cưới của mình. Phụng phịu. Nàng vùng vằng bỏ đi.
- Ấy… uh uh… Thì may áo vậy. May một áo nhé! Theo kiểu của em thik ý. Còn tại thì thuê thêm vài ba cái nữa nhé!!
Nàng gật gật nhẹ đầu, liếc vô chiếc tủ trưng đầy soiree, e thẹn:
- Anh thích cái nào?!
- Em mặc chứ anh có mặc đâu mà hỏi anh?! Em tiếp tục lựa đi nhé!
Chị nhân viên tiệm áo cưới tủm tỉm cười.!
Nàng đi một vòng xem xét các áo trong khi chàng ngồi xem các cuốn album cưới có sẵn ở đó.
- Anh ơi!! Ở đây áo ngoại chẳng cái nào có tay cả. Toàn là áo ngang ngực thôi.
(Tại sao vậy nhỉ?!! Vòng dáng nàng khá chuẩn cơ mà!!???)
- Vậy thì kiếm hàng nội cũng được.
- … Thôi!!! Em may 1 cái thôi!!!
- Thì anh bảo em may 1 cái, rồi thuê thêm mấy cái nữa mà.
- Nhưng ở đây chẳng có cái nào em thik cả. Em chỉ may 1 bộ thôi.
- Vậy em cưới 1 mình nhé!! Có mỗi 1 bộ mà mặc suốt.! Nhếch nhác thế thì em cưới 1 mình đi!!! Em ơi! Giá cái album này là bao nhiêu?!
(“Một anh chàng dư tiền, sính ngoại & hơi bị sĩ diện đây!!” Nó thầm nghĩ!)
- Dạ 2.800.000 ạh.
- Còn cái kia?
- Dạ cái đó lớn hơn là 3.800.000 ạh.
Săm soi!! Săm soi!!!
- Ôi!! Cái lớn nhìn thô mà lại Tây quá, và nặng nữa!! Thôi, lấy cái nhỏ em nhé!!
Quên chuyện cái áo, nàng ngồi xuống cạnh chàng.
- Vâng! Làm cái nhỏ cho nó rẻ.
- Hay là làm 2 cái nhé!! Một chụp ngoại cảnh. Một bên trong khách sạn.
- Ôi thôi!! Chụp nhiều thế ai xem cho hết?!!
- Nếu không thì làm sao vừa có bên trong & ngoài?!
- Dạ, có thể làm chung 1 album mà anh! _ Cô nhân viên gợi ý.
- Được ah?!
- Dạ được. Người ta vẫn làm thế mà anh. Anh xem… _ vừa nói cô vừa đưa quyển album lớn khi nãy cho chàng xem.
- Uh… Vậy mình làm album lớn nhé em!!
- Tốn tiền lắm..
- Ôi zào!! Có bao nhiêu đâu mà..!?!
- Ah.. chụp hình hay quay phim?! Hay cả 2 em nhỉ?!!
- Chụp hình thôi anh ạh. Càng bớt chi phí càng hay!
- Vừa quay phim vừa chụp ảnh là bao nhiêu vậy em?!
- Dạ tuỳ theo nơi anh định đến ạh.!
- Đà Lạt thì sao?!
- Dạ 8 triệu! Nếu đi gần gần thì giá sẽ giảm xuống ạh!
- Mình đi Đồng Nai em nhé!! Đồng Nai giá bao nhiêu vậy em?!!
- Ah, là đi thác Giang Điền hả anh?! _ cô tiếp tân vừa giở sổ kiếm bảng giá vừa hỏi.
- Không!! Đi đến mây sân golf ấy.
- Sân golf toàn cỏ thôi có gì đâu mà chụp anh?!!
- ……..
Nó phì cười vì cái cách nói của cô tiếp tân.. Vừa lúc cô chủ về. Hoá ra là đi tập thể dục & đi ăn sáng. Khiếp!! Gần 11am!!
Cô chủ giới thiệu nó cho một người khác, người đảm trách về việc học của nó. Muốn ở lại thêm chút nữa để xem đoạn kết của khâu chọn lựa áo cưới của bộ đôi kia ra sao, nhưng cô chủ bảo nó đi theo người kia nó đi. Tiếc cho 1 đọan phim dở dang!! Nó hồ hởi mang tâm trạng phấn khởi theo người tên là “cô Ba”.
(Tiêp)
11/12/07
Chuyện vui đời thường
Tag: áo cưới Như Quỳnh, plilac, vik, vui, wedding dress
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét